Thơ tình: Xin em đừng là giấc mơ

Xin em đừng là giấc mơ

Có những nỗi nhớ làm nên một chữ khờ
Có những hình ảnh thoáng chút bơ vơ
Có những trông chờ gửi vào niềm vô thức
Vậy nên…
Xin em đừng là giấc mơ.

Thơ tình: Xin em đừng là giấc mơ – 1
Tôi xin em đừng là một giấc mơ
Đến bên tôi khi tôi còn mộng mị
Tôi chỉ biết yêu em và mong nhớ
Ngoài đời em tìm mặt rồi làm ngơ.

Tôi chỉ biết mơ thôi, mơ rất khờ
Người nhỏ nhắn, khuôn mặt cười dễ chịu
Chốn không mơ, em nhìn tôi khó hiểu
“Chàng trai kia, có nét gì sầu vươn”.

Tôi yêu em, nhưng tự hứa không thương
Thương làm gì, người chỉ trong giấc mộng
Yêu chút thôi! Rồi tự mình trông ngóng
Hết mơ rồi, người xa lạ chứ ai!

Nhưng tôi xin, xin cho tôi được mơ
Không mệt nhọc, không là điều sai trái
Chỉ trong mơ em là điều mãi mãi
Dù có sau là một giấc mộng tan.

***