Thơ tình yêu: Cảm xúc
Thơ tình yêu: Cảm xúc
Nếu nàng được quyền có ước mơ
Nàng sẽ ước ở đời có kì tích
Để tình yêu không là bờ vực thẳm
Để yêu thương tự động đến tầm tay
Nếu chàng được quyền có ước mơ
Chàng sẽ ước cho phút giây lắng đọng
Để bàn tay siết chặt bàn tay
Để trái tim thôi không còn là cách trở
Yêu thương đã không mỉm cười với em
Xin hãy để cho anh bù đắp lại
Để hóa phép, nụ cười nở trên môi
Để bay đến một phương trời mới:
Nơi có anh và em…
Nếu yêu thương lại xuống nốt thăng trầm
Em nguyện chết trong tình yêu cay đắng
Để bờ mi không còn ướt đẫm
Để lấy lại mặt nạ nữ thiên thần
Ngày anh đến-ngày em biết khóc
Ngày em biết cười
Ngày em biết đợi
Ngày em biết sự ấm áp của yêu thương
Cái cay đắng của bờ vực sâu thẳm
Hãy nắm chặt tay, để em không còn lạnh lẽo
Hãy thổi hơi nồng, sưởi ấm trái tim
Đưa em tay anh để không sợ vụt mất
Trả em nụ hôn như món quà của chia ly…
Em khóc thét dưới màn mưa giọt đắng
Cơn bão sao quá dồn dập còn tim em sao quá mỏng manh
Đừng đi nhé!
Đừng rời xa khi ta đã nắm chặt tay nhau
Đừng nói câu giã từ khi môi hôn vẫn còn hơi ấm.