Những bài thơ hay về tình yêu – Phần 3
VÔ ĐỀ
Có một điều muốn thú nhận với em
Từ lần đầu tiên nhìn vào đôi mắt đó
Là trái tim anh đã âm thầm nhắc nhủ
Một nửa của anh đã nằm ở đây rồi !
–
Anh đã mơ về , ngôi nhà ngập tiếng cười
Ở đó có anh gọi em là bà xã
Nắm chặt tay nhau, dẫu buồn vui sướng khổ
Mình chẳng xa nhau quá tám tiếng bao giờ.
–
Một đứa con trai , mà anh vẫn ước mơ
Tuấn tú khôi ngô, kiên cường mạnh mẽ
Một cô con gái mang tâm hồn của mẹ
Hiền dịu vui tươi ,sống giản dị chân thành.
–
Em đặt tên chúng nhé ! Yên Bình hay Du Phong ( * )
Mình sẽ bên nhau, trong ngôi nhà hạnh phúc
Anh chỉ ước thế thôi! Ước những điều rất thật
Chẳng dám rườm rà, to lớn , cao sang ..
–
………….Em sẽ giúp anh ……………….
……………………………Hoàn thành ước nguyện ấy phải không !
MÌNH CƯỚI NHAU ĐI EM… ĐÃ MUỘN LẮM LẮM RỒI!
Đông sắp đến rồi… hay mình cưới nhau đi!
Anh chẳng muốn lại một mình qua hết mùa lạnh giá.
Cô đơn chừng ấy năm chắc đủ rồi, em ạ.
Giờ đã đến ngày mình hạnh phúc, phải không?
=
Em sẽ về tô má thắm ửng hồng
Nũng nịu gọi anh: “Chồng”… và em thì là “vợ”.
Mỗi sáng đánh thức nhau bằng môi hôn bỡ ngỡ
Hòa quyện nhịp yêu thương từng hơi thở, bóng hình.
–
Mình sẽ nắm tay nhau đi ngắm những bình minh
Và trở về với yên bình khi hoàng hôn buông xuống.
Em sẽ nấu tất cả những món ăn anh muốn
Còn anh sẽ giúp em việc rửa bát, dọn nhà.
–
Con mình chạy lăng xăng bên cạnh mẹ và cha
Bi bô chọc cười khiến cả nhà vui vẻ.
Con sẽ giống anh sống chân thành, mạnh mẽ
Và học từ em… biết chia sẻ, dịu dàng.
–
Ngôi nhà nhỏ bé thôi… nhưng hạnh phúc ngập tràn
Đâu cần phải sang giàu mà chỉ mong có một điều duy nhất
Là mình mãi thương nhau bằng trái tim chân thật
Và nắm chặt bàn tay đi đến cuối cuộc đời.
Mình cưới nhau đi em… đã muộn lắm lắm rồi!
NƠI ẤY
Nơi ấy bây giờ buôn lắm
Bìm leo giăng kín lối vào
Nơi ấy bây giờ vắng lắm
Từ khi mình bỗng xa nhau
Em cũng ra đi từ đó
Quê xa chẳng mấy lần về
Anh cũng theo người từ đó
Sầu đông rụng tím đường quê
Xa bao năm còn vương vấn
Lưu luyến mãi mối tình đầu
Nhiều khi muốn về nơi ấy
Sợ lòng chưa hết nỗi đau
Em qua một thời son trẻ
Vẫn chưa quên được một người
Anh bao năm xa rồi có lẽ
Đâu về nơi ấy xa xôi.
EM CHỈ LÀ MỘT CÔ GÁI BÌNH THƯỜNG
Em chỉ là một cô gái bình thường
Cũng biết soi gương, biết tô hồng đôi má
Biết yêu, biết ghen, biết đau khi vấp ngã
Cũng biết buồn khi ai bỏ em đi.
Em chỉ là một cô gái bình thường biết lem ướt bờ mi
Biết mỉm cười để che đi nước mắt
Biết tiểu thuyết trên đời chẳng bao giờ là thật
Biết nhung nhớ một người mà em rất rất yêu.
Em chỉ là một cô gái bình thường đôi lúc thích làm kiêu
Thích được cưng chiều, được nâng niu, làm nũng
Thích nấu ăn cho người thương mặc dù em rất vụng
Thích mây trời đôi lúc hát vu vơ.
Em chỉ là cô gái bình thường nhiều khi thấy bơ vơ
Thấy cô đơn cần một bờ vai ấm
Thấy mong manh cần cái ôm thật chặt
Thấy tủi lòng cần lắm một tình yêu.
DÙ NGƯỜI KHÔNG VỀ
Dù người không về thì nắng vẫn lên thôi
Gió vẫn lay cây và đôi lần mưa đổ
Người vẫn đi về ngược xuôi đầy góc phố
Không có người ai đó vẫn buồn vui.
Người không về màu lá vẫn xanh cây
Đêm vẫn buông sau một ngày nắng tắt
Chiếc loa chiều vẫn ngân vang câu hát
Mây trên trời vẫn trôi dạt muôn phương.
Người không về cỏ vẫn ủ giọt sương
Quán bên đường vẫn đông người ghé lại
Đôi chim trời vẫn ngân nga hót mãi
Hạt vẫn nẩy mầm cho cây trái đơm bông.
Người không về ai đó sẽ ngóng trông
Sẽ khóc than cho thỏa mong thỏa nhớ
Rồi sẽ an yên sẽ thôi không còn sợ
Sẽ lại mỉm cười chờ ai đó yêu thương
Dù người không về nắng vẫn cứ vàng ươm.