Thơ tình buồn: Mưa tháng 9
MƯA THÁNG 9
Tháng 9 về ướt cả những cơn mưa
Chiều loang lổ từng cơn giông mùa lũ
Anh cứ đi khỏi tháng ngày xưa cũ
Nhớ làm gì một người cũ đã quên.
Anh cứ ấm, cứ êm mùa mưa lạnh
Em trở về nắm lấy bàn tay không
Tự dắt mình bước qua cơn bão lòng
Vì đời này ai chẳng từng như thế.
Đời cứ trôi, phiêu diêu hồn quạnh quẽ
Chốn phong trần từng dâu bể, đa đoan
Vẫn vẹn nguyên, qua năm tháng chẳng tàn
Một tình yêu còn muôn ngàn lỡ dở.
Tháng 9 về tim em nhiều trăn trở
Nhớ không anh?
Tháng 9 của chúng mình!
Tháng 9 về anh sẽ cứ lặng thinh
Em sẽ cứ vẫn vô tình ngóng đợi.
ANH ĐỪNG BUỒN
Anh đừng buồn tháng 9 đến mau
Thời gian chẳng đợi chờ ai nữa
Cứ vô tâm, cứ mải mê chọn lựa
Ngoảnh lại sau biết mất điều gì?
–
Ngày qua ngày nắng cũng nhạt màu đi
Em thôi trẻ nên đâu còn giận dỗi
Vẫn vẹn nguyên trong lòng em nỗi đợi
Chỉ khác là…đợi ở chốn không anh
–
Có ai mà muốn cô độc một mình
Vì tháng 9 nhắc mùa mưa đang đến
Vì em biết khi mà anh chưa hẹn
Thì nỗi buồn sẽ về trước cơn mưa
–
Nếu một ngày…gợi nhắc tháng 9 xưa
Anh sững nhớ quên rằng chưa hò hẹn
Với ai đó luôn đợi mong anh đến
Có nhói lòng hoài tiếc thứ mất đi ???