CÔ BÉ CỦA TÔI ƠI
CÔ BÉ CỦA TÔI ƠI
–
Cô bé kia ơi
Thu đã về,sáng nay rồi đó
Em biết chưa ! Sao em còn ủ rũ
Không diện váy hồng xúng xính dạo chơi .
–
Cô bé cuả tôi ơi
Thôi không làm con ốc trong vỏ nữa
Chải tóc nào, rồi cùng anh ra phố
Sẽ thấy nhẹ lòng,sẽ thấy hết cô đơn.
–
Tô thêm chút phấn nhé ! Cho cuộc đời thêm hồng
Cho mắt thêm xinh,nụ cười thêm rạng rỡ
Rồi Em sẽ thấy những niềm vui nho nhỏ
Anh nào trộm liếc mình,em nháy mắt trêu chơi.
–
Cô bé kia ơi
Cô bé vẫn thường hỏi tôi ,biết tìm đâu một nửa
Hãy cứ sống tin yêu ,bằng trái tim rộng mở
Thêm phần một người đang vất vả tìm em.
–
Cô bé của tôi ơi ! Hãy gạt hết muộn phiền
Muà thu đâu phải để buồn vì những điêù đã cũ
Rồi em sẽ thấy mình đáng yêu,quyến rũ
Như hoa Hướng Dương….
–
Mùa thu là để mình sống với những yêu thương …
NÀY CÔ GÁI
Có chuyện gì mà phải buồn mãi thế
Lại quẩn quanh chuyện ế, chuyện thất tình
Cô gái à, thôi đừng nghĩ linh tinh
Cô nhìn đi xem mình bao nhiêu tuổi?
Thời gian buồn để dành mà rong ruổi
Để nhắn tin hoặc thăm hỏi bạn bè
Cô than rằng chẳng ai muốn lắng nghe
Nhưng hỏi xem đã bao giờ cô kể?
Đã bao giờ cô nghĩ về cha mẹ
Nuôi lớn cô phải vất vả thế nào
Cô thế này bố mẹ sẽ ra sao
Tôi chắc chắn họ sẽ đau buồn lắm.
Vậy mà cô chỉ biết ngồi lo lắng
Cho một người chẳng đáng để cô yêu
Cứ kêu than suốt từ sáng đến chiều
Rồi bỏ qua biết bao điều tươi đẹp.