Nhân tình hờ
Lồng ngực em như muốn nổ tung vì những cảm xúc xấu xí chẳng thể gọi tên, cố ngăn không cho nước chảy ra từ khóe mắt. Em đã hứa từ lâu, rằng mình sẽ chẳng dùng nước mắt để níu giữ bất kì thứ gì vốn dĩ không thuộc về mình.
Em không xinh đẹp nhưng thừa đặc biệt, không quyến rũ nhưng vừa đủ thu hút.
Thế nên, em hoàn toàn có thể dễ dàng yêu một chàng trai dễ thương , bắt đầu một tình yêu nho nhỏ không quá bình ổn – nhưng ít nhất cũng có thể cho em cảm giác an toàn
Ấy vậy mà không!
Cô gái Cự Giải ngang ngược và vô lý – là em – lại chấp nhận lẩn khuất đâu đó trong lòng một người chứ không chễm chệ ngồi trên ngôi cao nhất trong lòng khối người khác, chấp nhận trở thành tình-nhân-không-chính-thức!
Và vì là tình-nhân-không-chính-thức, thế nên…
…Em không được quyền đòi hỏi yêu thương. Người ta cho bao nhiêu, em cứ vui vẻ mà chấp nhận chừng nấy. Không trả giá! Vì em sợ, chỉ cần chút vị kỉ cá nhân cũng có thể làm yêu thương kia tan theo mây gió!
…Em chỉ có thể lẳng lặng đứng trong bóng tối, hoàn thành tốt vai trò em gái đơn thuần, chỉ được phép yêu thương trong câu chuyện hai người.
…Em không thể thoải mái chạy đến ôm anh dù nhớ đến phát điên, không thể nắm lấy bàn tay anh ở nơi có người quen của cả hai.
…Em chỉ là kẻ đang đi chắt mót hạnh phúc của người khác.
…Dầu vậy, em vẫn cứ mỗi ngày mong mỏi yêu thương, mong mỏi một nụ cười, ánh mắt. Mong chờ những câu nói “Anh nhớ em” thoảng theo nỗi nhớ đang dày lên mỗi ngày trong em.
Chưa đủ, vẫn chưa đủ!
Để rồi hôm nay, khi mọi cảm xúc trong em quá lớn, em tự cho phép mình một lần vượt quá giới hạn của bản thân, để một lần giận hờn, hòng chờ giọng nói anh xoa dịu em, chờ đôi bàn tay anh giữ em lại!
Nhưng rồi, tất cả chỉ có thế! Chỉ là những chuỗi im lặng kéo dài vô tận! Lồng ngực em như muốn nổ tung vì những cảm xúc xấu xí chẳng thể gọi tên, cố ngăn không cho nước chảy ra từ khóe mắt. Em đã hứa từ lâu, rằng mình sẽ chẳng dùng nước mắt để níu giữ bất kì thứ gì vốn dĩ không thuộc về mình.
Và giờ, thì em ngồi đây, gõ những dòng chữ vô nghĩa. Nhưng ít nhất, nó cũng khiến em ngừng đâm vào đống rối bù mình vừa tạo ra, để sắp xếp một cách mạch lạc những thứ đang ngổn ngang trong tâm trí!
Không thể phủ nhận rằng, không dưới một lần, em đã tự hỏi mình rất kì quặc rằng: Có khi nào cùng một lúc người ta có thể yêu hai người?!
Và em cứ tự huyễn hoặc mình mãi bằng câu trả lời mà chính em vẫn còn hoài nghi. Vì nếu trái tim có thể chứa nhiều hơn một người vào cùng một thời điểm, thì biết đâu, lòng em đã có thể bình yên hơn.
Để chỉ một lần thôi, em thấy mình không phải tình-nhân-không-chính-thức!
Để một lần, bên anh, em không phải tình hờ!
Xem thêm: Dù gì anh ấy cũng sẽ gọi cho em.