Tim để trên đầu
Khi yêu nào ai dám cho mình là tỉnh táo? Nếu còn tỉnh táo thì đã chẳng phải là yêu. Ừ, yêu là tim để trên đầu.
Xưng danh là quân sư từ những ngày bé tí. Tôi thích làm Gia Cát Khổng Minh, thích làm Trí Đa Tinh Ngô Dụng. Ngày bé, đọc Tam Quốc Chí và Thủy Hử, mơ làm hai nhân vật đó. Đến sau này, lớn lên thì làm quân sư cho đám bạn bè.
Nhờ tôi mà Khôi ngày ấy cưa đô Linh. Quân ngày ấy cưa đổ Lan. Minh ngày ấy cưa đổ Hải. Đã từng tưởng mình là quân sư số một. Sau lớn hơn nữa mới hiểu rằng họ yêu nhau chẳng phải là do tôi bày cách. Mà bởi lòng họ đã có nhau. Cách của tôi chỉ là để họ có thêm cớ để đến với nhau nhanh hơn. Chẳng thế sao mà hết ba năm cấp ba tôi vẫn là Tú Cô Đơn không mảnh tình vắt vai dù có trăm phương ngàn kế có thể làm phụ nữ rung động. Những trò lãng mạn thuộc như chỉ tay của mình.
Làm quân sư không chỉ là cung cấp dịch vụ mà còn lo cả phần hậu mãi, chăm sóc khách hàng. Khi chúng nó chưa yêu nhau thì phải tìm cách để chúng nó yêu nhau. Lúc nào nên tặng quà, khi nào nên hôn, buổi nào nên hẹn hò. Chúng yêu nhau rồi thì lại phải chạy theo lo cho tình yêu đó thêm đẹp. Không nhàm chán. Lúc chúng giận nhau lại tìm cách phân xử, khéo léo hóa giải. Nhất nhất làm thân quân sư.
Thiết tưởng ai đã từng trải qua nghề quân sư hẳn đã hiểu. Hoặc ai đang cô đơn sẽ lại càng hiểu hơn cái cảm giác tối thứ Bảy không có ai bên cạnh. Nó lạnh lẽo. Nó hoang liêu làm sao.
Nghề quân sư còn một cái khổ nữa. Đó là nếu cho một lời khuyên sai có thể sau này sẽ không còn mặt mũi nào nhìn lại thân chủ. Đó là khi mình thấy đối phương của thân chủ mình chuối ỉn. Mình bèn lộ rõ quan điểm của mình. Lên tiếng nói về những cái chuối ỉn đó. Hay thậm chí, khi thân chủ khóc nấc lên vì bị bỏ rơi. Mình bèn phản ứng dữ dội. Lên tiếng chỉ trích đối phương của thân chủ không ra gì. Với hy vọng rằng thân chủ không nên tiếc cái kẻ chuối ỉn đó.
Như trường hợp một cô gái có bạn trai là kẻ không ra gì. Chuyên lợi dụng mối quan hệ để làm tốt cho bản thân. Mình lên án hắn. Mình bảo: Đàn ông thế là hèn. Đại loại nói hắn không ra gì. Thế mà sau đó, thân chủ của mình lại quay lại với y khiến mình không còn mặt mũi nào nói gì hơn nữa. Ấy gọi là tai nạn nghề nghiệp.
Tai nạn này trước đây đối với tôi là cả một vấn đề gây thất vọng kinh người. Tôi thất vọng vì tại sao thân chủ của mình lúc đó lại lên tiếng chửi bới cay nghiệt y đến thế. Mà sau đó lại đã quay lại với nhau. Thất vọng vì đối phương của thân chủ mình củ chuối đến thế sao thân chủ mình vẫn mù quáng mà quay về? Thất vọng còn là vì người ta yêu nhau mà như mù cả lũ vậy.
Sau này tôi càng thấm thía hơn. Có một hồi kiên quyết không quân sư nữa. Nhưng khi bạn bè gặp chuyện, không chia sẻ được thì cũng không cam tâm. Thế là lại giúp. Rồi lại đau khổ vì thất vọng. Tôi rất kém trong khoản chịu đựng những thất vọng về con người. Chi một chút xíu thất vọng về ai đó mình quý mến, có thể làm cho tôi cả ngày (thậm chí cả tuần, cả tháng hay cả đời) phải rầu rĩ.
Nhưng rồi sau này tôi mới hiểu: Tình yêu thực sự là tim để trên đầu. Khi yêu chẳng ai tinh táo cả. Ai cũng như những kẻ mù lòa. Vẫn biết, có kẻ mạnh mẽ, lòng tự trọng cao, tự ái nhiều. Song cũng chẳng ai thoát khỏi những mê chưởng khi yêu. Càng yêu sâu sắc bao nhiêu càng mù lòa bấy nhiêu. Cái mù lòa khiến cô gái ấy, chàng trai ấy làm cả những chuyện mà ngày thường họ lên án.
Ôi, tình yêu! Nếu có một người yêu tốt, tình yêu đó khiến đôi trẻ trở nên dễ thương. Còn nếu gặp một ngườị yêu không ra gì, tình yêu đó sẽ hủy diệt đôi trẻ. Thậm chí, họ tự hủy diệt nhau vì yêu. Không phải chỉ là sẵn sàng lấy cái chết để minh chứng tình yêu theo dạng: Em có thể chết vì người em yêu. Song những cái tương tự thì rất nhiều. Đánh mất bản thân mình cũng là một cái chết tương tự như cái chết thể xác. Đánh mất những nguyên tắc bản thân. Đánh mất bạn bè. Đánh mất những thói quen. Đánh mất ký ức. Đánh mất tương lai. Đánh mất cả những thứ thuộc về mình và cả những thứ không thuộc về mình.
Yêu là tim để trên đầu là thế!
Chẳng ai khuyên cản được.
Một tỉ quân sư thì có đến tỉ mốt quân sư đều buông tay.
Tôi đôi khi sợ hãi tình yêu là
Xem thêm : Mình tự bước qua nỗi đau