Cảm ơn mẹ vì đã bên con…
Mẹ à! Mẹ hãy mơ những giấc mơ đẹp thật đẹp và thật hạnh phúc mẹ nhé vì ngoài những giấc mơ đó ra thì mẹ lúc nào cũng vất vả lam lũ chỉ trong những giấc mơ đó mẹ mới hạnh phúc và sung sướng được.
Con biết mẹ thương và yêu con nhiều lắm mẹ làm tất cả đều vì con vì đứa con gái bé bỏng của mẹ. Mẹ à! Con xin lỗi nhiều lúc con đã trách mẹ và có những lúc con đã trách cuộc sống rằng tại sao lại sinh con ra trên cõi đời này. Con đã từng nghĩ ngày con sinh ra chính là ngày con thấy buồn nhất vì ngày con sinh ra chính là ngày mà mẹ phải gánh cái trọng trách nuôi con và mẹ phải hi sinh tuổi thanh xuân của mẹ cho con. Nếu con không sinh ra thì mẹ không phải khổ, không chỉ vất vả là như vậy mà mẹ còn phải đối diện với cái dư luận “miệng lưỡi thế gian”, với cái suy nghĩ đang còn phong kiến như trước đây mẹ đã phải khó khăn lắm để đối diện vậy mà con đã không biết. Con xin lỗi đã không hiểu rằng mẹ sinh ra con như vậy vì mẹ muốn con là con mẹ vì mẹ không muốn bỏ con. Mẹ không như những người phụ nữ khác, mẹ sinh con ra mẹ vừa là người mẹ và mẹ cũng chính là người cha, mẹ đã vất vả lắm phải không mẹ.
Con đã từng khao khát và từng ao ước được sống trong một gia đình có đầy đủ bố mẹ và con đã trách số phận sao lại không cho con được như người ta được gọi tiếng “bố” được bố mang đi học, muốn được bố mang đi chơi, được kể với những đứa bạn rằng bố tớ là một người tuyệt vời nhưng cuộc sống lại không được như mong muốn của con mẹ ạ. Nhiều khi con đi học các bạn kể về bố mình mà con cảm thấy tủi thân lắm mẹ ạ. Con ước mình có bố, con ước như vậy mẹ ạ, điều ước tưởng như đơn giản mà ai cũng có nhưng với con thì không. Bây giờ khi con đã lớn biết suy nghĩ và cũng va trạm với cuộc sống nhiều hơn thì những khi con nghe được ai kể về bố của họ thì con đã đỡ tủi thân hơn mà con thấy thương mẹ nhiều hơn.
Con biết mẹ thương con vì thiếu thốn tình cảm từ người cha nên mẹ cố gắng cho con bằng bạn bằng bè, mẹ là phụ nữ nhưng mẹ phải là trụ cột trong gia đình. Để con được bù đắp những thiếu thốn đó, mẹ đã phải lam lũ làm việc vất vả nuôi con. Dù vất vả như thế nào thì mẹ cũng không để con thiếu thốn hay thua kém bạn bè cái gì, mẹ luôn thương con như vậy đấy. Con bây giờ 22 tuổi thì đấy cũng là 22 năm mẹ phải một mình vất vả nuôi con, dù cho vất vả như vậy nhưng mẹ vẫn không một lời than trách cuộc sống mà con thấy mẹ vui và hạnh phúc khi thấy con trưởng thành trong những bước đường đời.
Và con cũng biết con chính là niềm tự hào của mẹ. 22 tuổi con chưa làm được gì cho mẹ mà ngược lại mẹ vẫn đang còn để mẹ phải lo về con. Tuy bây giờ con đã trưởng thành, đã biết tự lo cho bản thân nhưng con vẫn cần lắm vòng tay của mẹ, cần lắm những lời quan tâm của mẹ, con gái của mẹ đã lớn và cũng đã va vấp với cuộc sống con thấy mình thật hạnh phúc khi có một người mẹ tuyệt vời như vậy, con thấy biết ơn vì mẹ đã sinh ra trên cõi đời này và đã cho con được làm con mẹ và hơn nữa là con thấy không có bố tuy thiếu thốn chút tình cảm nhưng nếu như có người bố mà không xứng đáng khi sinh ra con mà không nuôi con, không yêu thương gia đình như vậy thì con nghĩ không có bố thì sẽ tốt hơn. Con chỉ cần có mẹ như vậy là con hạnh phúc lắm rồi. Con yêu mẹ nhiều mẹ ạ. Cảm ơn mẹ đã sinh ra trong cuộc đời này! Cảm ơn ông trời đã cho con được làm con của mẹ. Chỉ có mẹ là tốt với con. Con muốn nói với mẹ là “con yêu mẹ”!