Cảm xúc hoàng hôn về
Khoảnh khắc hoàng hôn là lúc huy hoàng đẹp đẽ nhất trong một ngày. Hoàng hôn, nó đem đến cho con người ý thơ dào dạt, đem đến cho con người sự yên tĩnh, dịu êm… phải không em ?
Khoảnh khắc hoàng hôn – là thời khắc mà con người tự dưng thấy mình cần phải sống chậm lại, đó là lúc mà ngồi một mình ta sẽ quán xét thân tâm ta, lúc nhiều cảm xúc, với vô vàn những tam su tham kin trong lòng. Hoàng hôn, thời điểm gần tàn của một ngày, đó là những khoảnh khắc ta cảm thấy man mác buồn, vì nó chầm chậm, mênh mông, yên ắng. Thế nhưng hoàng hôn có lẽ là khoảnh khắc đẹp nhất và lãng mạn nhất của ngày. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, không gian nào ta đều cảm nhận được cái đẹp của nó. Cũng chính vì thế mà hoàng hôn để lại trong lòng người nhiều kỉ niệm, nhưng mỗi khi ngắm hoàng hôn ta lại có một cảm xúc rất lạ. Cảm xúc đó len lỏi vào tận những ngóc ngách nhỏ của tâm can khiến ta nhớ, ta yêu, ta suy nghĩ và ta man mác buồn.
HOÀNG HÔN VỀ
Hoàng hôn xuống cho lòng em buồn thẳm
Hạnh phúc nào sao mãi vẫn xa xăm
Gió vẫn thổi vào hồn em lạnh buốt
Mưa tâm hồn làm lệ mãi tuôn rơi
Em vẫn biết cuộc đời là bể khổ
Mải mê tìm tia hạnh phúc mong manh
Đường em đi không biết anh có đợi?
Nắm tay em đi tới cuối con đường!
Có thể em không cùng anh chung bước
Nhưng xin đừng quên hết kỷ niệm xưa
Vì em biết trong dòng đời tấp nập
Vẫn rất cần hơi ấm một bàn tay
Lá vẫn bay trong buổi chiều gió lộng
Lướt mắt tìm trong khoảng trống hư không
Em mong lắm nụ cười anh ở đó
Cho tâm hồn em vơi bớt đơn côi.