Có một kiểu đau âm ỉ: Dẫu rất yêu nhưng vẫn phải cách xa
Tình yêu là thứ điều khiển và chi phối mọi cảm xúc của chúng ta. Đôi khi, tình yêu là điều đẹp nhất trên đời, nhưng trong một vài thời điểm, nó lại trở thành điều tồi tệ và đau buồn mà ta phải đối mặt.
Tình yêu bao hàm rất nhiều cảm xúc trái ngược nhau. Khi yêu, ta có thể vừa vui vừa buồn, cũng có thể vừa hạnh phúc lại vừa khổ đau. Ta rõ ràng là muốn người đó ở lại bên cạnh mình, nhưng trong những lần giận dỗi lại không hiểu tại sao cứ muốn đuổi người đó đi thật xa. Nhưng có lẽ chính những điều phức tạp và đối lập nhau đó khiến tình yêu trở nên mãnh liệt và sâu sắc hơn, chúng ta cũng học được cách thấu hiểu và trân quý lẫn nhau.
Trên đời có nhiều loại tình yêu khác nhau, tình yêu sét đánh là ta đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, có tình yêu phải trải qua nhiều biến cố trong cuộc sống mới tìm ra được chân tình của cuộc đời mình, có tình yêu thì sau một thời gian dài tìm hiểu, cả hai mới quyết định sẽ đặt chân vào cuộc sống của nhau,… Trên hết, lại có một kiểu tình yêu vô cùng đau khổ và day dứt, đó là khi ta đem lòng yêu thương một người, mà lại chẳng thể tiếp tục ở lại bên cạnh đời nhau được nữa.
Một tình yêu mà ta đã biết trước rằng sẽ chẳng có kết quả tốt đẹp gì cả, cũng chẳng thể bắt đầu, không muốn dấn thân nắm lấy, cũng chẳng hề muốn buông tay. Đó là một kiểu tình yêu vô cùng phức tạp, không hẳn là yêu đơn phương, nhưng lại đau đớn hơn gấp trăm ngàn lần.
Không phải mọi tình yêu đều có một kết thúc tốt đẹp giữa hai người bất kỳ nào đó. Đôi khi, có những cuộc tình tưởng chừng như sẽ kéo dài thật lâu và sẽ là một cái kết thật viên mãn, nào ngờ đến một lúc mà chẳng ai chuẩn bị sẵn sàng, tình yêu bỗng tan vỡ, và chúng ta thì phải chào tạm biệt đối phương để rồi rời xa nhau. Chúng ta luôn gặp gỡ được một ai đó trong đời mà chỉ có người đó mới đem lại cho ta những cảm xúc đặc biệt. Ta đã yêu người đó bằng cả tâm hồn lẫn lý trí của mình, ấy thế mà lại chẳng thể cùng người đó tiếp tục bước đi bên cạnh nhau trên con đường của cuộc đời dài ngoằn và đầy gian khổ này.
Có một số người dù yêu thương lẫn nhau nhiều đến mức nào đi chăng nữa, thì họ cũng chẳng thể đến với nhau hay ở lại bên cạnh đời nhau mãi mãi. Đó là một sự thừa nhận thật buồn bã, nhưng lại là sự thật mà chẳng ai muốn mình đủ dũng cảm để chấp nhận. Tình yêu vốn phức tạp là ở điều đó, ở điều mà dẫu chúng ta có yêu nhau nhiều bao nhiêu, cũng chưa chắc có thể cùng nhau tạo nên một cái kết thật trọn vẹn của cả hai người.
Trong những câu chuyện thần tiên, hay bộ phim lãng mạn về tình yêu của hai cá thể bất kỳ nào đó trên đời, người ta gặp gỡ nhau rồi yêu nhau say đắm. Tất cả bọn họ – những nhân vật hư cấu đều có một cái kết đẹp và ở cùng nhau hạnh phúc mãi mãi về sau. Nhưng đó chỉ là điều diễn ra trong vùng không gian hư cấu. Đặt chân ra ngoài đời thực, chúng ta dùng toàn bộ sự chân thành của mình để yêu thương và trân trọng đối phương, nhưng sẽ luôn có những điều bất ngờ xảy ra trong quá trình chúng ta yêu nhau, từ đó dẫn đến việc không thể tiếp tục ở bên cạnh nhau nữa.
Chúng ta dần học được cách lý trí hơn trong tình yêu, rằng dẫu mình có yêu thương người kia nhiều như thế nào, nhưng trong tình yêu bỗng có vài vấn đề mà mãi vẫn chẳng có ai tìm được cách giải quyết ổn thỏa, thì chúng ta phải chấp nhận sự chia ly không sớm thì muộn. Thế giới hiện thực luôn trái ngược với những ảo tưởng đẹp đẽ mà chúng ta tưởng tượng. Khi cả hai cùng nhau đối diện với hiện thực ngang trái, ảo tưởng tan tành, không đủ sức để vượt qua thì chỉ có cách rời xa.
Cảm giác khi ta yêu tha thiết một người mà đến cuối cùng lại phải chia tay người đó, trong lòng còn rất yêu nhưng vẫn không thể nào quay trở lại bên nhau như những ngày đầu tiên, đó là cảm giác đau đớn và day dứt vô cùng. Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta bị buộc phải chấp nhận những sự thật mà bản thân không hề mong muốn. Ngay cả lúc bắt đầu mối quan hệ với một ai đó, ta biết trước là chuyện tình này sẽ chẳng đi đến đâu, nhưng vì quá yêu mà ta vẫn chấp nhận bước chân vào sự khổ đau đó chỉ để cảm nhận được chút hạnh phúc đong đầy lúc đầu.
Tình yêu chẳng bao giờ có đúng hay sai, chúng ta cũng chẳng biết chuyện tình của mình rồi sẽ đi đến đâu. Trân trọng và yêu thương nhau trong suốt quãng thời gian yêu đương là điều quan trọng. Dẫu sau này chúng ta có xa nhau mà trong lòng vẫn còn yêu nhau rất nhiều, hãy chấp nhận một sự thật rằng có những bài toán mà mãi mãi ta cũng chẳng thể tìm được lời giải cuối cùng.
Không còn duyên phận thì xa nhau là chuyện tất yếu, dũng cảm yêu thì hãy dùng cảm buông tay. Cuộc đời vô thường và thênh thang rộng mở, trải qua một mối tình với những cảm xúc đau đớn trong một thời gian dài, rồi ta cũng sẽ sớm tìm được lại ánh sáng và những điều đẹp đẽ cho cuộc đời và cuộc tình của chính mình.