Có một người ta vẫn chưa quên được
CÓ MỘT NGƯỜI TA VẪN CHƯA QUÊN ĐƯỢC
Có những chuyện dù đã là chuyện cũ
Nhưng mỗi ngày ta vẫn cứ nhớ thôi
Có nhiều khi ta bất chợt mỉm cười
Nhưng đôi lần lại khẽ rơi nước mắt.
Có một người ta đã từng yêu nhất
Ta xem người là tất cả thế gian
Nhưng bởi đâu chữ duyên ấy phai tàn
Ta với người lại cách xa ngàn dặm.
Có bàn tay từ rất lâu không nắm
Mà chưa quên những hơi ấm ngọt ngào
Có những điều ta đã chẳng kịp trao
Tìm ở đâu…người nơi nào không biết.
Có một người đã hẹn thề đến chết
Nhưng một ngày chẳng từ biệt mà đi
Chẳng lưu tâm ngày xưa hứa những gì
Để một người…nơi khóe mi tràn nước.
Có một người ta vẫn chưa quên được
Có một người ta ước được gần bên
Có một người ta chỉ biết gọi tên
Cho vơi bớt những nỗi niềm nhung nhớ.
CẢM ƠN ANH ĐÃ RỜI XA EM…
Cảm ơn anh đã rời xa em
Để em biết cuộc đời đâu bình lặng
Đâu chỉ có hoa thơm và bầu trời đầy nắng
Đâu ngọt ngào như cổ tích tình yêu…
Cảm ơn anh, những ngày tháng cô liêu
Anh bước đến bên em, xòe bàn tay em nắm
Cho em thấy cuộc đời này ngắn lắm
Phải nhanh chóng đứng lên sau giây phút yếu mềm…
Anh xa rồi, em sẽ nhớ, không quên
Những ký ức thoáng qua trong bộn bề cuộc sống
Khi xung quanh là màn đêm tuyệt vọng…
Anh đã nắm tay em… Đi tiếp một quãng đường!
Em gom về nguyên vẹn những yêu thương
Bởi cô gái biết yêu thương…
… Sẽ xứng đáng được yêu thương nhiều hơn thế
Hạnh phúc, bình yên thường là điều không dễ
Nhưng em không tin số phận đã an bài…
Tình yêu nào… mà chẳng có chông gai..?!