Gửi bố! Người đàn ông con tin tưởng nhất cuộc đời
Một ngày con gặp trên đường một người đàn ông đang mưu sinh, mồ hôi ướt đẫm, con đưa tay lau nước mắt. Con nghĩ đến bố cũng đang mồ hôi ướt áo, cũng ở quê nhà liêu xiêu trong nắng gió. Đây là bức thứ tình đầu tiên con viết cho bố.
Bố thân yêu! Người tình kiếp trước của con, người đàn ông con tin tưởng nhất cuộc đời!
Con muốn tả về bố. Mọi người bảo con giống bố nên có làn da trắng, nhưng con lại thấy da bố đen sạm. Phải bao nhiêu nắng gió mới có thể làm da bố trở nên như thế. Tóc bố ba phần đen, bảy phần bạc. Đôi bàn tay to và chai sạn, các vết chai dày và cứng như thể nó đã ở đấy từ mấy chục năm nay. Bàn chân bố quanh năm bị các vết nước ăn hành hạ, móng chân màu đậm và cái nào cũng dị dạng. Lo toan cuộc sống in hằn vết chân chim trên đôi mắt, vất vả cuộc đời vẽ lên gương mặt bố chằng chịt nếp nhăn.
Quần áo bố không thành bộ, chúng luôn rộng. Trên ấy là mồ hôi, là bùn đất, bụi bặm, dầu nhớt… ngày qua ngày bám lấy, không một loại bột giặt nào xóa hết được. Mỗi lần gục đầu vào lưng bố con lại ngửi được, con gọi là “mùi của đất”. Từ ngày bé bố hay cõng con trên lưng, rồi ngồi sau xe đạp, bây giờ ngồi sau xe máy đã hai mươi mấy năm, “mùi của đất” trên áo bố con sẽ không bao giờ quên.
Cả đời bố đi làm thuê, nay đây mai đó. Nắng có việc ngày nắng, mưa có việc ngày mưa. Còn cả đời con tự hào về bố.
Bố luôn muốn nói gì đó với con, con biết, nhưng có gì đó làm bố không thể. Bởi một người đàn ông như bố không biết nói sao cho hay cái tình yêu thương vụng về, chân thật dành cho con cái. Con hiểu bố ạ. Bố dặn “cố học con nhé”, bố nhắn “con có gì ăn không”, chỉ thế thôi là con biết, con biết bố đang nhớ con và luôn yêu con.
Con cũng nhớ bố, bố ạ. Một ngày con gặp trên đường một người đàn ông đang mưu sinh, mồ hôi ướt đẫm, con đưa tay lau nước mắt. Con nghĩ đến bố cũng đang mồ hôi ướt áo, cũng ở quê nhà liêu xiêu trong nắng gió. Một ngày đi trong sân trường, con gặp một người cha đưa con đi nhập học, gương mặt khắc khổ, âu lo. Con lại khóc, con nhớ ngày bố đưa con đi, nắng đỏ như ngày hôm nay.
Năm tháng lấy đi sức khỏe của bố. Nhưng bố vẫn luôn ở đó với trái tim rất lớn yêu mẹ và yêu con.
Thời gian ơi đi chậm thôi
Tôi cần cả cuộc đời bên cha
Xin hãy xóa màu bạc trên tóc
Xóa đi nếp nhăn trên da
Và xóa cả nỗi âu lo đời cha…