Mưa và em
MƯA VÀ EM
Mưa rất buồn và cũng lắm cô đơn,
Mưa giống em bởi lạnh lùng và hay hờn nhưng không nói,
Mưa bỗng vô tình mang danh là kẻ tội,
Làm người quên mang ô ướt nhẹp cả lối về..
Em ước một lần trầm cho ướt thoả thuê,
Nhưng sợ bệnh rồi không ai lo lắng nữa,
Mưa thấm cả buồn tung tăng trên đường nhựa,
Lấp lánh, nhạt nhoà qua những chiếc ô cong…
Mưa có biết là em rất thích mưa không?
Vì hay vô tình làm vai rung khe khẽ,
Vì hay làm tim em hẫng nhẹ,
Mưa quấn lên môi mằn mặn mỗi khi buồn!
Mưa có thế nào em cũng chẳng thể buông…