Tuyển tập 3 bài thơ tình yêu buồn man mác

Tình yêu luôn là đề tài muôn thuở của thơ ca. Tình yêu lãng mạn tuy nhiên cũng có lúc khiến lòng ta buồn man mác. 3 bài thơ tình sau chắc chắn sẽ là sự đồng điệu với những ai đang cách trở với người yêu thêm

 

Cô đơn mùa đông

Trời chuyển gió… giá rét về hối hả
Đông đến rồi… vội vã đẩy thu qua
Có phải giá rét thế này ai cũng ngại cách xa
Sợ cái lạnh ùa vào khi đơn chiếc

Ở nơi nào ấm êm ai có biết
Cô đơn này da diết ai nhớ ai
Bất chợt rùng mình khi khẽ hở bờ vai
Để cái rét có dịp trổ tài làm lạnh

Và nỗi cô đơn tranh nhau ùa về chóng vánh
Khiến ai buồn và lại trách móc ai
Có phải khi ấm lòng ta đã lỡ làm sai
Để khiến ai ra đi buồn như thế

Giờ đông về ta mới cần ai để…
Sưởi ấm lòng… bằng những yêu thương
Và lại cùng ai ấy bước tiếp con đường
Nắm chặt bàn tay… trao yêu thương cả khi trời không lạnh…

Trái tim anh là gió

Em giật mình trở giấc giữa đêm đông
Khoảng trống cạnh bên chợt ùa vào chút lạnh
Ngỡ rằng sẽ quên anh
Ngỡ rằng cơn mưa nào cũng tạnh
Trong giấc mơ vô tình khiến em thấy cô đơn

Ô cửa nhà bên như mọi ngày trầm bổng những phím đờn
Cô gái tuổi đôi mươi đang hát về tình yêu, nỗi nhớ
Có ai đang yêu thích hát về những cuộc tình dang dỡ
Cũng như em thuở nào hạnh phúc gọi tên anh

Chút hương sữa đầu mùa len ô cửa mong manh
Chớm heo mây chợt ùa về góc phố
Tiếng thầm thì bên vệ đường những phận người khố khổ
Em chạm tay mình, một ký ức lãng quên!

Tình yêu của chúng mình khi bắt đầu đã vay mượn lênh đênh
Em đâu biết trái tim anh là gió
Gió chỉ dừng chân bên một ô cửa ngỏ
Qua những phút vui buồn cơn gió sẽ ra đi

Em giật mình trong đêm rồi tự hỏi nhớ thương chi
Về anh đó, một con người không dành trái tim mình cho riêng em hết thảy
Hãy đi đi như dòng sông đang chảy
Con sông về đến tận cùng gặp biển cũng chỉ để ra khơi

Có lẽ chưa quên được một người nên em nhớ xa xôi
Và em biết trái tim anh là gió
Cơn gió vô tình rồi cũng sẽ ra đi

Anh có nhớ em không

Anh nhớ em đúng không
Khai thật đi kẻo em hờn dỗi
Không nhớ em là anh nói dối
Chối quanh co mặt anh đỏ ngượng ngùng.

Không biết nữa có phải nhớ anh không
Trời trở đông bỗng thấy lòng ấm lạ
Em đã biết tô son điểm hồng đôi má
Cũng cầm lược ngà làm dáng trước gương.

Cũng lạ lắm nhá mỗi lần gặp anh ngoài đường
Em thẹn thùng chẳng dám đối mặt
Em vụng về em vội vàng liếc mắt
Có phải em yêu rồi nên thế không anh?

Trước mặt anh em mong manh đến lạ
Trả lời em đi đừng giấu gì cả
Nhớ em không?
Anh hãy nói nhớ rất nhiều.

Nói em nghe đi, anh nhớ bao nhiêu
Nỗi nhớ không đếm đo được, anh đừng nói dối
Hàng cây trước hiên nhà bao giờ sẽ lên chồi non mới
Không phải em tự đa tình đúng không anh?

Anh hãy đến vẽ thêm vào bức tranh
Em đang ngồi một mình thêm anh ngồi bên cạnh
Hàng cây trước hiên nhà không phải mùa trút lá
Mà là màu xanh nảy lộc đơm chồi.

Mình cùng trao yêu thương thôi
Mùa xuân sắp đến rồi anh ạ.
Đừng để mùa sau khi hàng cây trút lá
Chúng mình chỉ là một nửa cô đơn.