Yêu đơn phương thì sao?

Chưa phân loại

Trên đời này vốn tồn tại nhiều loại tình yêu, và một trong số đó thì tình yêu đơn phương là một loại tình yêu vừa đẹp đẽ, vừa đau khổ, chỉ dám tạo một chút ngọt ngào cho riêng mình và dõi theo bóng hình của ai đó.

Trong cuộc đời ai chẳng trải qua một mối tình đơn phương. Tôi cũng đã từng yêu đơn phương một người, tôi cũng chẳng hiểu lý do vì sao mà lại đi yêu người đó nữa?

Thời gian cứ trôi và tôi yêu người đó lúc nào chẳng hay biết được.

Yêu đơn phương là…

Vui khi thấy người ta cười…

Vui khi chợt thấy người ta bắt chuyện với mình, chỉ thế thôi nhưng trái tim đã rung động rồi…

Vui khi thấy người ấy quan tâm mình…

Nhưng mà chợt nhìn lại tất cả và nhận ra… ồ thì ra đối với người ấy mình chỉ là một đứa bạn tốt…

Muốn quan tâm chủ động bắt chuyện lắm…

Nhưng rồi lại sợ những cuộc đối thoại hờ hững..

yeu-don-phuong

Yêu đơn phương một người là khi vui cũng một mình, khi buồn cũng một mình, chẳng ai hay cũng chẳng ai biết.chắc hẳn những ai chưa từng yêu đơn phương sẽ không thể hiểu được cảm giác này.

Chỉ vài câu hỏi han quan tâm thôi cũng không thể nói được thành lời. Là mỗi ngày cứ sống trong ảo tưởng, rằng ai đó cũng thích mình, rằng ai đó cũng nhớ mình để rồi cứ sống trong hy vọng.. hy vọng hết ngày này qua ngày khác.

Để rồi nhiều khi vô tình gặp ai đó tay trong tay với người yêu, lại phải cố ngăn dòng nước sắp trào tuôn, nở một nụ cười thật tươi trước mặt hai người. Khi yêu,con người ta ích kỉ vậy đấy, cứ nghĩ mọi thứ là của mình để rồi lại oán thán, ghen tuông.

Nhưng có những cảm giác như thế mới gọi là yêu đơn phương. Nhưng yêu đơn phương thì đã sao kia chứ?

Bạn chẳng có gì phải xấu hổ khi tình yêu của bạn không được đáp lại. Bạn phải vui lên vì bạn còn biết yêu thương một người vô điều kiện, còn hơn là sống trên đời mà bạn chẳng có tình yêu nào.

Khi yêu một người, bạn sẽ mỉm cười khi nhìn những bức ảnh của người ấy, ngắm nghía người ấy từ bé đến lớn cũng cảm thấy trái tim mình vui hơn, chẳng phải người ấy vẫn mang đến cho bạn những niềm vui nho nhỏ hay sao?

Có thể bạn không phải là một nửa của người ấy, có thể người ấy không chọn bạn, nhưng ít ra bạn đã được sống thật với trái tim mình. Bạn biết đợi chờ, biết hy vọng, biết mong ngóng,… cho dù bạn không nhận được sự quan tâm, lo lắng từ người ấy như một “tình yêu hai chiều”. Thế nhưng bạn đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của một người yêu – đó là yêu chân thành, yêu vừa đủ.

Vì vậy hãy cứ yêu đến bao giờ hết yêu, cứ hy vọng đến bao giờ ngừng hy vọng, cứ quan tâm đến bao giờ cảm thấy mình không thể quan tâm hơn được nữa, bạn sẽ thấy mình đã sống và yêu trọn vẹn người đó, đến lúc bạn phải tìm con đường mới với một hình bóng cần lãng quên. Và cảm ơn ai đó vì một tình yêu chứ đừng ghét bỏ vì đã làm mình rơi nhiều nước mắt.

Tin liên quan