Yêu thần tượng! tôi không dám – Chương 7
Chương 7
-Được lắm.Nam với Khôi nhào lên đánh Thiên một trận.
Còn Linh với Băng thì:
-Linh à chị với em mới quen nhưng chị mến em lắm ,chị với em là chị em nha nha nha.
-Vâng ạ.
-À mà tối qua em đi đâu mà chj vô phòng không thấy .
-Dạ em lên sân thượng
-Bằng đường nào.
-Hì phòng em thông với sân thượng mà tại chị không biết thôi ,tí về em chỉ cho.
-Gặp Thiên trên đó đúng không.
-Vâng.
-Vậy được
Băng tỏ vẻ mặt khó hiểu nhưng không muốn hỏi Linh tại nó lười thuyết phục người khác.Hai chị em mua phở về.Mọi người cùng ăn.Thấy Thiên gắp tỏi muối ra không ăn:
-Ăn phở phải có ít tỏi mới ngon.-Nó nói
-Không thích-Thiên
-Phải ăn
Không muốn chấp Băng vì hôm qua mới thân được chả lẽ giờ lại đi gây, thui nuốt nước mắt vào trong nuốt miếng tỏi.
-Nè Băng à em có thiên vị quá không vậy.-Nam hỏi
-Đâu có
-Vậy sao quan tâm mỗi thằng Thiên thôi vậy.
-Vì anh ăn tỏi ùi tôi quan tâm làm gì nữa.
-Vậy sao xưng tên với nó mà không xưng với pọn anh.
-Vì anh ta yêu cầu vậy.
Một câu nói đơn giản nhưng làm cho Thiên khó chịu. Chính anh biết mình làm sao.Khó chịu vì muốn mình đặc biệt với nó chăng. Không đâu , chỉ vì nó giúp nhiều nên muốn làm thân thui .Coi nó là em gái là đủ rồi.
-Vậy anh yêu cầu em cũng xưng hô như vậy với pọn anh,Được không?
-Ok nhưng có lẽ là Nam phải sửa xưng hô trước chứ sao lại xưng anh với Linh.
-Cái con bé này ,em nhỏ tuổi hơn thì phải xưng anh em chứ sao.
-Thì Nam yêu cầu xưng hô như xưng với Thiên .
-Không chịu đâu, Xưng anh em cơ , em làm em gái của tụi anh đi ,năn nỉ đó –Đi mà , đi mà.
-Rồi rồi anh em thì anh em .
-Xưng với anh nữa-Khôi nói
-Với Thiên nữa
-Không-nó nói
-sao kì vậy–Mặt Thiên méo xẹo.
-Nó cười: Đùa thôi.haha
Thiên tức nhưng thôi kệ .
-Với anh nữa nghe nhóc- Khách nói
-Dạ
-Nè mấy người định cướp em gái yêu dấu của tôi đấy à.
-Em gái nào của chị của bọn em chứ .
Mọi người cứ lôi Băng qua rồi lại lôi lại ,quên rằng chưa ăn sáng xong.Băng vui lắm nhờ có mấy người này mà Băng không buồn tí nào nữa. Tuy họ là ca sĩ và quản lí nhưng vẫn thân thiên và đặc biệt có quan tâm một chút tới nó nên nó cảm thấy như nhưng được đong đầy.Với lại nó không có anh nên cũng muốn thử xem sao.
Ăn xong Linh với Khánh kêu là hai người đi lấy xe và đi liên lạc với công ty nên kêu pọn nó ở nhà.Haizz đang định đi làm mà vướng mấy người này sao đi hôm qua nó nghỉ luôn đã xin đâu ,hôm nay được nghỉ đang đinh đi làm bù mà giờ phải làm sao đây.
-Nè Băng sao ở nhà với pọn anh không vui à.-Khôi hỏi
-không phải ,tại hôm qua em giúp bọn anh nên bỏ đi làm thêm không xin phép giờ định đi làm bù.
-Em đi làm thêm á .
-Ukm
-Bồi bàn
-Vậy thì đi ,rồi tí nữa em dẫn tụi anh đi chơi luôn
-Ai nhận ra bọn anh thì sao
-Chờ pọn anh chút
Nói xong Khôi lôi Thiên và Nam vào trong.Khoảng 20 phút sau 3 anh chàng bước ra. 3 chàng bịt kít :Đầu đội mũ ,Đeo kính , bịt khẩu trang.
Băng cười- Đến quán bọn anh điịnh thế này ngồi 2h đồng hồ sao.
-Khoan hăng cười-Nói xong 3 chàng cởi hết giáp binh bên ngoài ra.Oh hóa ra bọn họ đã đổi kiểu tóc .Nhìn cũng có khác nhưng vẫn có thể nhận ra.Thấy họ muốn đi như vậy nên Băng đành ra tay.Nó chạy vào nhà lôi ra dụng cụ trang điểm .Đánh đánh chét chet một hồi nhìn ba chàng khác hẳn nhưng trông vẫn đẹp trai và chắc rằng không ai nhận ra là có xài mĩ phẳm.Chuyện này không khó với nó ,chỉ cần nắm được một vài nguyên tắc mà nó đã tự rút ra trong lúc học nghề.Nhìn vào trong gương.
-Được,có kiếu ,em nên đi học nghề này Băng à.-Thiên phán
-Đúng đây-Khôi hùa theo
-Thôi chúng ta đi vậy.